Nhận xét: Hóa ra Thích huyền Diệu chôm chĩa account và ý tưởng của Tổng Thư Ký Liên Hiệp Quốc làm của mình.... he he... NP
Updated: Bài gốc bên Thám tử Lý Phong Blog có sửa đổi nên mình cập nhật lại đây:
http://thamtulyphong.wordpress.com/
Tháng Chín 19, 2012
THÍCH HUYỀN DIỆU -CHÂN TƯỚNG và SỰ THẬT - BÀI 2
Lý Phong: Suốt hơn 10 năm nay, truyền thông Việt Nam lập đi
lập lại những lời kể của Huyền Diệu về công đức phục hưng
thánh địa Lumbini của ông ta và biến ông thành một thánh tăng.
Đây là hai đoạn trích từ báo Công An Nhân Dân
của Trung Tướng Hữu Ước và Doanh Nhân Saigon cuối tuần
của Trần Trọng Thức:
“Tôi đã rất may mắn khi được tiếp kiến với thầy Huyền Diệu -
Chủ tịch Liên đoàn Phật giáo thế giới trong một khoảng lặng
thời gian giữa sự bận rộn, gấp gáp trong chuyến trở về Việt
Nam lần này của thầy, để ra mắt bộ sách: "Lòng tri ân và sức
mạnh mầu nhiệm" và cuốn "Khi Hồng Hạc bay về và những điều
mầu nhiệm".Cả hai cuốn sách do Nhà xuất bản Văn Nghệ TP Hồ
Chí Minh ấn hành tháng 6/2008”
Trung Tướng Hữu Ước – Tổng Biên Tập Báo Công An Nhân Dân Việt Nam
Huyền Diệu và Trung tướng Hữu Ước
Bìa cuốn sách của Thích Huyền Diệu
“* Thầy đã dựng lều, phát nguyện ở lại Lâm Tỳ Ni ngay sau khi làm lễ động thổ chùa.
Thầy đã xoay xở như thế nào khi mà chùa ở Bồ Đề Đạo Tràng chưa xây xong?
- Nhiều người cũng can ngăn tôi không nên lưu lại. Một phần là vì nơi tôi dựng
lều hoang vu, nhiều thú dữ như rắn, chó sói…, phần khác là do đi vội nên tôi chỉ
kịp mang theo người có 60 USD. Nhưng đó chỉ là những khó khăn bước đầu. Phần lớn
cư dân ở Lâm Tỳ Ni là người Hồi giáo và Ấn Độ giáo, vốn là quốc giáo của Nepal.
Điều tôi lo ngại nhất là những phần tử cực đoan trong cộng đồng này sẽ gây phiền
nhiễu cho đến chừng nào tôi chịu đựng không nổi và phải bỏ đi.
Hàng ngày, tôi tụng kinh, trì chú, niệm Phật, tọa thiền, mong tìm ra một giải pháp
tối ưu để có thể bảo vệ và phát triển Lâm Tỳ Ni. Ý tưởng biến Lâm Tỳ Ni thành một
Liên Hiệp Quốc Phật giáo đã nảy ra trong đầu tôi. Tức là làm sao thuyết phục mỗi
nước tự đứng ra xây một ngôi chùa ở Lâm Tỳ Ni. Ngoài ý nghĩa bảo vệ thánh địa,
việc ngôi chùa của một nước tại Lâm Tỳ Ni sẽ khiến đất nước đó dần dà gắn bó với
mảnh đất này.
Nghĩ là làm, tôi quyết định thành lập một “Ủy ban sứ giả quốc tế” quy tụ một số
anh em có tâm nguyện mong muốn Lâm Tỳ Ni phát triển đang làm việc trong các tổ chức
quốc tế, phụ trách vận động các nước. Về phần mình, tôi cũng tận dụng triệt để mọi
mối quan hệ để thuyết phục chính phủ một số nước và các tổ chức Phật giáo trên
thế giới tham gia vào chương trình này.
Huyền Diệu “nổ” về công lao phục hưng thánh địa Lumbini của hắn
* Xin thầy cho biết hiện đã có bao nhiêu nước hưởng ứng lời kêu gọi của thầy?
- Liên Hiệp Quốc Phật giáo Lâm Tỳ Ni hiện có 25 thành viên, và chắc chắn đây
chưa phải là con số cuối cùng. Việc xây dựng chùa của các nước đã khiến thánh
địa hồi sinh. Từ một vùng đất lạc hậu, hiện nay Lâm Tỳ Ni đã có đường dây
điện thoại trong nước và quốc tế, phủ sóng điện thoại di động, kết nối Internet.
Chương trình xây chùa của các nước còn tạo ra hàng ngàn việc làm cho cả lao động
nước ngoài và địa phương, kèm theo đó là sự phát triển của các dịch vụ đi kèm.
Sự phát triển vượt bậc của Lâm Tỳ Ni là một điều mầu nhiệm, ngay cả Quốc vương
Birendra và các trào Thủ tướng của Nepal cũng bất ngờ.
Theo THƯỢNG TÙNG
Doanh nhân Sài Gòn Cuối tuần”
Sự thật của việc phục hưng thánh Địa Lumbini ra sao?
Ai là người chủ xướng và là tác giả thực sự của việc phục hưng thánh địa Lumbini?
Xin mời quý vị xem bài bên dưới đây:
AI LÀ NGƯỜI PHỤC HƯNG THÁNH ĐỊA LUMBINI?
PHẦN I :TỔNG THƯ KÝ LIÊN HIỆP QUỐC U THANT
Xin giới thiệu đến quý bạn đọc tập sách "Lumbini Beckon"
(Lumbini vẫy gọi)của tác giả Basanta Bidari, một viên chức
khảo cổ của chính phủ Nepal, ngườiđã làm công việc khảo cổ
ngay tại Lumbini liên tục 25 năm qua, có thể coi
như là một sử gia của Lumbini. Email của Basanta Bidari là:
asokanpillar@yahoo.com
Lý Phong xin tạm chuyển ngữ những đoạn quan trọng, phần scan
nguyên bản của cuốn sách này bằng tiếng Anh nằm bên dươí.
-
trang i và ii, phần tựa của Hòa Thượng Vivekananda Trung
Tâm Thiền Vipassana Panditarama Lumbini :"Vào năm 1956,
Quốc vương Mahendra của Nepal đã khởi đầu việc phục hưng
Lumbini bằng việc làm một con đường dẫn vào Lumbini [vào
thời điểm đó thánh địa Lumbini chỉ có đường mòn, không có
đường cho xe 4 bánh vào- chú thích của Lý Phong],xây dựng
một ngôi chùa quốc gia và dựng một trụ đá
[không phải trụ đá Asoka- LP]
-
trang 49, Chương 9 Phần A:" Vào dịp Đại Hội 4 của World
Fellowship of Buddhist (Hội Ái Hữu Phật Giáo Thế Giới)
tại Kathmandu, Nepal năm 1956, các đại biểu thế giới đã
bày tỏ sự cần kíp của việc phục hưng Khu Vườn Thiêng ở
Lumbini, và phát triển nó phù hợp với tầm quan trọng về
lịch sử và tôn giáo của thánh địa này.
Quốc vương Mahendra đã bày tỏ sự trợ giúp nhiệt tình
trong việc cung cấp hạ tầng cơ sở và tái tạo môi trường
Phật giáo[ở Lumbini]: một ngôi chùa, một nhà nghỉ,
đường giao thông đã được xây dựng."
-
trang 50: " Chuyến hành hương của Tổng Thư ký Liên Hiệp
quốc đầu tiên tới Lumbini, U Thant, vào năm 1967 đã trở
thành một bước ngoặt trong lịch sử của việc phát triển
Lumbini." "... Ấn tượng sâu sắc bởi sự linh thiêng của
Lumbini, Ông đã bàn thảo với chính phủ Nepal cách nào
tốt nhất để phát triển Lumbini thành một trung tâm hành
hương và du lịch tầm cỡ quốc tế." "...U Thant kêu gọi
cộng đồng quốc tế trợ giúp.
Sự đáp ứng là nhiệt thành, và Ủy Ban Phát Triển Lumbini
được thành lập với 13 quốc gia gồm: Afghanistan, Myanmar,
Cambodia, India, Indonesia, Japan, Laos, Malaysia, Nepal,
Pakistan, Singapore, Sri Lanka, Thailand. Hai quốc gia
tham gia sau này năm 1972 là Bangladesh và Bhutan."
[Việt Nam Cộng Hòa cũng là thành viên Ủy Ban này năm
1974, nhưng sau đó ghế này bỏ trống cho đến nay - LP]
Quốc Vương Nepal Mahendra và Tổng Thư Ký Liên Hiệp quốc U Thant