Một trong những hình ảnh đặc trưng về Ấn Độ ngày nay là chân
dung những người đàn ông râu dài, đầu quấn khăn Turban dầy cộm của người theo
đạo Sikh. Đặc trưng đến mức cứ nhìn thấy hình ảnh người đàn ông râu dài, đội
khăn Turban là người ta liên tưởng đến Ấn Độ.
Sự thật là đạo Sikh
chỉ mới hình thành khoảng 500 năm trước và số tín đồ thực sự chỉ trên dưới 24
triệu người. Tuy sinh sau đẻ muộn hơn các tôn giáo khác ở cái nôi của các tôn
giáo lớn như Hindu, Phật giáo và số tín đồ rất khiêm tốn nhưng đạo Sikh lại có
một ảnh hưởng mạnh mẽ lên đời sống tinh thần của người Ấn Độ, đến mức có trở
thành một biểu tương cho Ấn Độ cũng không có gì là quá đáng.
Ngược dòng lịch sử,
chúng ta thấy rằng vó ngựa xâm lăng của các đạo quân Hồi giáo đã càn quét tiểu
lục địa Ấn Độ vào thế kỷ thứ 10. Sau khi đã hoàn thành công cuốc xâm chiếm Ấn
độ rộng lớn, Hồi giáo đã được các vua Islam truyền bá và áp đặt lên đời sống
người Ấn, những người vốn dĩ đã sống theo lối sống Hindu suốt hơn 10.000 năm.
Gốc rễ sâu đậm của văn hoá Hindu đã không bị làn sóng văn hoá Hồi giáo mới xoá
sổ mà trái lại còn ảnh hưởng ngược lại những kẻ đi xâm lăng. Các hậu duệ của
những kẻ Hồi giáo man rợ và khát máu được sinh ra và lớn lên trong môi trường
thấm đẫm văn hoá Hindu nên đã ngày càng xa rời gốc rễ Hồi giáo mà nghiêng dần
về phía Hindu. Sau vài trăm năm, một nền văn hoá mới của giới quý tộc đã hình
thành ở Ấn Độ dưới thời cai trị của các ông hoàng Hồi giáo gọi là Mughal- một
kiểu văn hoá tuy vẫn đề cao Hồi giáo nhưng đã thu nạp nhiều phong tục Hindu của
vùng đất mới.
Không xoá bỏ được
lối sống Hindu, lại cũng không du nhập hoàn toàn được văn hoá Hồi giáo; Ấn Độ
lúc bấy giờ có một xã hội chứa đầy những dị biệt, mặt này thì xung đột dữ dội,
mặt khác lại hoà quyện vào nhau không thể tách rời. Hoàn cảnh lịch sử ấy thật
thích hợp cho một tôn giáo mới dung nạp được tất cả những gì tốt đẹp của các
tôn giáo đã có trước.
GURU NANAK DEV |
Vào năm 1469 ở Lahore (Pakistan ngày
nay) có một nhân vật ra đời – Nanak Dev, người sau này đã làm thay đổi lịch sử
Ấn độ với tư cách là người sáng lập ra một tôn giáo mới. Ngay từ bé, Nanak Dev
đã tỏ ra là một người thông tuệ, có thiên khiếu tôn giáo và các vấn đề tinh
thần. Nanak đối lập quan điểm với giới tăng lữ cả Hindu và Hồi giáo. Tôn giáo,
đối với Nanak không phải là những thứ bị giới tăng lữ bày vẽ thành ra phức tạp mà
hoàn toàn đơn giản, tối giản hết mức có thể. Đó là chỉ có một Đấng Tối Cao duy
nhất., đại diện cho Sự Thật, sáng tạo ra tất cả mọi thứ, tồn tại trong tất cả
mọi thứ, không ban bố sợ hãi hay ghét bỏ. Đấng Tối Cao đó nằm ngoài tầm với của
trí óc con người và người ta chỉ có thể tạo lập sự kết nối với Đấng Tối Cao
thông qua bản ngã chân chính của mỗi người.
Vào năm Nanak Dev được 40 tuổi (1509) ông được nhìn nhận như
là một lãnh tụ tôn giáo nổi tiếng, được tôn xưng là “Guru” (đạo sư). Năm đó
cũng được xem là dấu mốc đánh dấu sự ra đời của đạo Sikh. Suốt 30 năm sau đó,
Guru Nanak Dev du hành khắp Ấn Độ, sang cả các trung tâm Hồi giáo ở Trung Đông
rao giảng những sấm ngữ ông có được từ những buổi “hiệp thông với Đấng Tối Cao”.
Các sấm ngữ của ông sau này được tập hợp lại thành Japji Sahib và Guru Grand
Sahib- các sách được xem là kinh thánh của người Sikh. Khi ông mất vào năm
1539, cả Hindu và Hồi giáo đều tranh nhau phần xá lợi (Sarira) còn lại sau khi
hoả thiêu nhục thể của ông.
Kế tục Guru Nanak Dev
từ 1539 đến 1552 là Guru Angad, người đã tạo nên bộ mẫu tự mới cho đạo Sikh gọi
là Gurmukhi Lippi (mẫu tự từ miệng của Guru) .
Từ 1552 đến 1574 là
Guru Amar Das. 1574-1581 là Guru Ram Das. Guru Arjan Dev từ 1581-1606.
1606-1644 là GuruHargobind. 1644-1661 là Guru Har Rai. 1661-1664 Guru Har
Kishan. 1664-1675 Guru Teg Bahadur. Vị Guru thứ mười và cũng là Guru cuối cùng
của đạo Sikh là Guru Gobind Singh (1675-1708).
(Còn tiếp)