Thứ Năm, 13 tháng 2, 2014

LỊCH DUYỆT GIANG HỒ THÌ PHẢI TRẢ GIÁ


Entry này gửi chung cho vài bạn gần đây email cho mình hỏi thăm về vấn đề du lịch bụi ở Nepal.
BÀI ĐÃ CHỈNH SỬA HOÀN CHỈNH MỜI CÁC BẠN ĐỌC LẠI
    Trước hết mình rất cảm kích sự quan tâm của các bạn đến blog của mình và nhất là về đất nước Nepal xinh đẹp hồn hậu mà mình đã chọn làm quê hương thứ hai. Cám ơn các bạn đã tin tưởng mà liên hệ với mình.
   Đầu tiên xin xác định du lịch là gì .
  “Theo Tổ chức Du lịch Thế giới (World Tourist Organization), một tổ chức thuộc Liên Hiệp Quốc, Du lịch bao gồm tất cả mọi hoạt động của những người du hành, tạm trú, trong mục đích tham quan, khám phá và tìm hiểu, trải nghiệm hoặc trong mục đích nghỉ ngơi, giải trí, thư giãn; cũng như mục đích hành nghề và những mục đích khác nữa, trong thời gian liên tục nhưng không quá một năm, ở bên ngoài môi trường sống định cư; nhưng loại trừ các du hành mà có mục đích chính là kiếm tiền. Du lịch cũng là một dạng nghỉ ngơi năng động trong môi trường sống khác hẳn nơi định cư.” (Wikipedia)
   Ngày xưa cũng như bây giờ gánh nặng cơm áo gạo tiền luôn đè trĩu lên vai mọi người, không phải ai cũng có thể đi chu du đây đó để tham quan, khám phá. Có lẽ những thương buôn xa xưa là những nhà du lịch đầu tiên và đúng nghĩa nhất khi vì công việc họ phải lặn lội tới những xứ sở xa lạ, và họ có đủ điều kiện tài chính để chi trả cho các chuyến hành trình ấy. Tàu có thuật ngữ “lịch duyệt giang hồ” để chỉ những người này. Nhân vật hoàn hảo nhất của mẫu người này là Marco Polo, thương gia người Ý , người đã từ châu Âu đến được triều đình của Hốt Tất Liệt vào thế kỷ 13 và đã để lại bộ du ký nổi tiếng.
   Ngày xưa cũng như bây giờ vấn đề đầu tiên và quan trọng nhất là “TIỀN ĐÂU?” để có thể du hành qua hàng ngàn dặm. Thế giới ngày càng phát triển, phương tiện giao thông ngày càng nhiều và rẻ nhưng sẽ không bao giờ có chuyện bạn có thể đi du lịch đúng nghĩa với cái túi rỗng.
XIN ĐỨNG LÀM BẨN HÌNH ẢNH QUỐC GIA VÀ DÂN TỘC CỦA BẠN NHƯ THẾ NÀY!

   DU LỊCH BỤI KHÔNG PHẢI LÀ ĐI ĂN MÀY!
   Nhất là ăn mày quốc tế.
   Du lịch bụi là đi du lịch với ngân sách hạn chế, sử dụng dịch vụ ở mức giá phổ thông chứ không phải sử dụng tất cả các dịch vụ miễn phí.
   Có vài bạn gửi mail hỏi mình và nhờ mình tìm giùm chỗ ăn ở miễn phí, xin ở nhờ nhà người địa phương… Mình xin lỗi trước, nhưng nếu đã không có tiền thì bạn lặn lội chi cho xa vậy?

   Ít tiền thì đi loanh quanh gần nhà, trong nước. Việt Nam mình đẹp lắm, còn nhiều chỗ đi lắm…. Tây nó còn mò qua Việt Nam mình để du lịch mà… Nhiều tiền hơn tý thì đi tham quan Angcor Wat bên Cambodia, Lào… Hay Indonesia, Philipppine, Myanmar…    
   Bạn biết rằng Nepal là nước nghèo, mức sống thấp thế mà bạn còn tính đến đây lạm dụng lòng mến khách của dân địa phương để ăn nhờ ở đậu thay vì bạn mang đến cho họ thêm ít thu nhập. Lương tâm của bạn để đâu?
   Hơn thế nữa, đi ăn mày quốc tế thì làm bôi bác hình ảnh quốc gia mà bạn có hộ chiếu, làm xấu xí đi hình ảnh người Việt ở khắp mọi nơi.  
……….
  Riêng về phần mình.
  Mình cám ơn các bạn đã liên hệ, nhưng xin nói rõ mấy điều sau đây.
  MÌNH CŨNG PHẢI LÀM VIỆC KIẾM SỐNG CHỨ ĐÂU CÓ PHẢI LÀ ĐẠI GIA ĐI DU LỊCH QUANH NĂM SUỐT THÁNG.
   Các bạn đi làm, để dành tiền rối có ngày nghỉ để đi du lịch, khi đến Nepal nếu gặp lúc mình rãnh rổi thì có thể chỉ dẫn cho các bạn nơi này nơi nọ.
   Nhưng ngoại trừ bạn là người thân của mình, hay bạn bè thân thiết thì mình có thể bỏ thời gian và sức lực ra để hướng dẫn (tour guide) miễn phí. Dù mình không lấy tiền phí hướng dẫn thì các bạn cũng phải lo ăn ở trong suốt mấy ngày mình đưa các bạn đi chớ, chẳng lẽ mình phải bỏ tiền túi ra để trang trải cho việc mình tốn thời giờ và sức lực đưa bạn đi chơi?
  Giá của các tour cho tour guide khoảng 20USD/ngày tính theo đầu người cho đoàn 10 người trở lên (tức 200USd/ngày) còn đoàn dưới 10 người là 50USD/ngày cho cả đoàn, huống chi mình là người có thể hướng dẫn tiếng Việt cho bạn. Bạn thấy cái giá đó có quá đáng chăng? Tại sao bạn có thể trả cho tour guide của các tour (tự nguyện hay không tự nguyện) nhưng lại không nghĩ đến việc trả công hướng dẫn cho mình (mình nhận hay không thì tính sau) ?
   Không có cái gì là miễn phí cả, nhất là trong thời Internet này.
   Ngay cả Google và Facebook cũng không miễn phí. Ngay cả khi bạn chơi Flappy Bird thì bạn cũng đã rót tiền vào túi người sở hữu chúng.
   Mình cũng đã tiêu tốn hầu như tất cả thu nhập kiếm được cho các chuyến đi, cho việc nghiên cứu. Thế nên bạn không thể đòi hỏi mình giúp bạn một cách miễn phí để bạn thu thập trải nghiệm cho chính bạn.
  HÃY BỎ THÓI QUEN VÀ LỐI NGHĨ THÍCH NHỮNG GÌ LÀ MIỄN PHÍ!
  Bạn muốn có thông tin về du lịch Nepal miễn phí?
  Google một phát là có ngay.
  Về kinh nghiệm cá nhân của mình: thì đây, bạn chịu khó moi móc lượm lặt thông tin từ hàng trăm bài viết trên chính blog này của mình. Chúng là miễn phí.
  Còn bạn mail cho mình hỏi han đi thế nào, nhờ tìm liên hệ thì xin lỗi, mình còn phải cày để kiếm sống chứ. Tại sao mình phải bỏ thời gian, sức lực, tiền bạc để giúp bạn tiết kiệm vài đô la trong chính trải nghiệm của bạn?
   Có bạn nữ chỉ mới có một hai thư làm quen mà đòi hỏi giúp đỡ miễn phí tất tần tật làm như là chị Hai của mình không bằng.
   Có bạn khoe rằng bạn người India chỉ quen qua mạng giúp bạn ấy 1/2 chi phí chuyến đi để rủ bạn ấy đi bụi 1 mình qua India. Ừ thì nếu gặp may bạn cứ thử đi bụi một mình qua India để trải nghiệm điều mà cả phụ nữ Tây phương đang khiếp sợ, còn mình thì không tin bất kỳ người India nào chỉ quen qua mạng mà có thể cho bạn 1 cách vô tư 1/2 chi phí chuyến đi của bạn (lên đến hàng nghìn đô la Mỹ).
   Có bạn nữ sử dụng lợi thế giới tính để làm quen qua mạng với 1 anh chàng địa phương nào đó (Nepal hoặc India) nhằm sử dụng anh ta như một kẻ hướng dẫn và bao chi phí cho cô trong chuyến đi ( như một cô giáo đã làm ở Nepal vào năm 2012) . Có thể lòng tự trọng và danh dự của bạn ấy không đáng giá xu nào nhưng xin đừng làm bẩn hình ảnh phụ nữ Việt Nam trong mắt người nước ngoài. Nếu bạn ấy và các bạn nữ Việt Nam nghe được lời khoe khoang về chiến tích "dụ và chơi được gái ngoại Việt Nam" của anh chàng mà cô khoe là đã bao cho cô tất tần tật khi cô du lịch Nepal....
  Thủ đoạn sử dụng lợi thế giới tính ấy quả thật quá rẻ tiền. Và với mình, người phụ nữ như thế không đáng được tôn trọng, không đáng để mình phí thời giờ chia sẻ kiến thức và đam mê về những vùng đất lạ.
   Bạn muốn lịch duyệt giang hồ thì bạn phải tự mày mò tìm hiểu và trả giá cho chúng.
  
   Thêm một vấn đề nữa là đừng có đểu cáng đến mức liên hệ hỏi giá cả ở chỗ này rồi dùng nó để ép giá chỗ cung cấp tour khác. Trò đó quá bần tiện và hèn mạt. Không xứng với Giám đốc hay dân phượt. Tiền nào của đó. Ở Nepal, giá nào cũng có và dĩ nhiên chất lượng dịch vụ sẽ tỷ lệ với giá cả. Hỏi giá và chọn giá rẻ nhất là chuyện bình thường, nhưng dùng giá đó show cho tour khác để ép giá là thủ đoạn hạ lưu mà dám đốc Bay Lên Việt Nam đã sử dụng.

    Túm lại, nếu bạn muốn thông tin miễn phí thì chịu khó lục lạo Internet. Và xin hãy đi du lịch bụi chứ đừng làm ăn mày quốc tế.