NP: Đoàn cán bộ Chữ Thập Đỏ Việt Nam sang Nepal học tập kinh nghiệm ứng phó khi có động đất. Thế mà ngay khi có động đất thật là vội vàng đào thoát khỏi Nepal như những kẻ hèn mạt. Về tới Hà Nội lại còn khoe khoang trên báo là những người đầu tiên ra khỏi được Kathmandu. Xin lỗi mọi người cho mình chửi bọn này một phát " Đồ Chó Đẻ!"
Trong khi tình nguyện viên cả thế giới ùn ùn đổ về để giúp Nepal, thì bọn chó đẻ chữ thập đỏ Vn liên quan tới ứng phó động đất lại chui lủi bỏ về. Chuyện này đồn ra thì nhục mặt cho dân Việt Nam không còn chỗ nào để chui.
#ĐMCS
---
Bài trên VNEXPRESS:
Đây là mặt mũi của thằng Nguyễn Xuân Duy, 43 tuổi, điều phối viên của Hội chữ thập đỏ Nauy tại Việt Nam |
Còn đây là nguyên cái nhóm chó đẻ cán bộ Chữ Thập Đỏ Việt Nam trốn động đất chạy về Hà Nội ngày 28/04/2015 |
Sang Nepal học hỏi kinh nghiệm ứng phó với động đất, đoàn 10 người của Hội chữ thập đỏ Việt Nam may mắn thoát chết khi có thảm họa thật xảy ra.
Trưa 28/4, đoàn công tác 10 người của Hội chữ thập đỏ Việt Nam mắc kẹt ở Nepal do động đất đã về đến sân bay Nội Bài an toàn. Đoàn sang đây từ ngày 19/4 để học tập kinh nghiệm nâng cao kỹ năng phòng ngừa, ứng phó với thảm họa động đất của Nepal. Họ dự định về nước hôm 26/4 nhưng bị mắc kẹt lại do trận động đất mạnh 7,8 độ richter làm rung chuyển đất nước này một ngày trước đó.
Anh Duy chia sẻ, dù ở cách tâm chấn hơn 70 km nhưng mọi người cảm nhận rất rõ ràng.
Mệt mỏi sau chặng bay dài, anh Nguyễn Xuân Duy, 43 tuổi, điều phối viên của Hội chữ thập đỏ Nauy tại Việt Nam cho biết "Đúng lúc Hội chữ thập đỏ Nepal định dẫn các thành viên đi xem diễn tập ứng phó động đất thì thảm họa xảy ra thật. Cả đoàn từ người quan sát trở thành diễn viên thực hành và thoát chết trong gang tấc".
Dù cách tâm chấn khoảng 70 km nhưng anh cảm nhận được sự rung chuyển, mọi thứ xô nghiêng, "nhào qua nhào lại như bị ai đó đấm". Vài giây đầu tiên, anh không biết có chuyện gì xảy ra, sau thấy rung lắc dữ dội mới biết là có động đất.
Mọi người lúc đó đang đứng trong sảnh khách sạn hoảng loạn, xô nhau chạy ra ngoài. Một số người thì sợ hãi chui xuống gầm bàn la hét. Anh Duy ôm đầu chạy ra khỏi sảnh thì thấy rất nhiều người nước ngoài lẫn dân bản địa tập trung ở bãi đất trống.
"Cứ khoảng 20 phút lại có một cơn dư chấn. Mỗi lần cảm giác mặt đất rung rung là mọi người lại hoảng loạn, la hét và chạy tìm chỗ đứng an toàn hơn. Ngày đầu tiên sau thảm họa, ai nấy đều căng thẳng. Điện mất, mạng sập, không có cách nào để liên lạc được với người thân", anh cho biết.
Đến trưa ngày 26/4, khi cả đoàn vừa ăn cơm xong thì chủ khách sạn thông báo là sẽ có một trận động đất nên không cho thuê phòng. Họ không kịp thu tiền mà vội vàng khóa cửa di tản đi nơi khác. Theo anh Duy, khắp nơi là cảnh đổ nát. Nhiều người trải chăn, chiếu nằm la liệt trên đường.
Đoàn công tác của Hội chữ thập đỏ Việt Nam cố gắng tìm cách liên lạc với người thân ở quê nhà để thông báo tình hình nhưng Iternet chập chờn. Hội chữ thập đỏ Nepal gọi điện xin lỗi vì việc cứu trợ của họ cũng đang gặp khá nhiều khó khăn. Hơn 1.000 nhân viên chữ thập đỏ làm việc không ngơi nghỉ trong khi người dân vẫn đang tìm đến để được trợ giúp về đồ ăn, nước uống.
Cả đoàn sau đó ra sân bay Tribhuvan để rời khỏi Nepal. "Khi tới sân bay, chúng tôi thấy hàng vạn người đã tập trung ở đây. Ai chưa tìm kiếm được vé máy bay thì ngồi vạ vật ở phía ngoài, không dám vào trong đợi vì sợ động đất lại xảy ra. Phía ngoài sân bay trở thành một bãi cắm trại khổng lồ", anh Duy thuật lại.
Tối 26/4, đoàn Việt Nam vào phòng chờ thì máy bay lại không thể hạ cánh được do sân bay không có chỗ đậu. Thời gian chờ đợi căng thẳng lại tiếp tục.
"Nhiều người không có vé nhưng vẫn ra sân bay hy vọng mua được vé nhưng cả sân bay chỉ còn hơn 10 nhân viên phục vụ. Toàn bộ thông tin các chuyến bay, giờ bay đều không có người cung cấp, khách phải tự lo liệu hết", anh kể và cho hay mọi người giúp đỡ, chia sẻ thông tin cho nhau. Dù đông nghịt người nhưng tình trạng hỗn loạn không xảy ra. Toàn bộ cửa hàng trong sân bay đóng cửa, chỉ còn một tiệm nhỏ bán đồ ăn, thực phẩm, nước uống cho hàng nghìn người xếp hàng chờ đợi.
Việc ăn uống cũng là vấn đề nan giải. May mắn là trước khi đi, các thành viên trong đoàn đều mang theo mì tôm, bánh, sữa. Nhưng lo lắng vì sẽ phải chờ đợi ở sân bay nhiều ngày liên tục nên họ mua thêm bim bim, nước uống để dự trữ. "Anh em còn mang theo một chiếc ấm điện nhỏ để đun nước nóng. Chúng tôi tìm thấy một ổ điện và dồn các chai nước uống dở để đun nước sôi pha mì tôm, sữa", anh Duy kể.
Sau hơn một ngày chờ đợi ở sân bay, đến 20h ngày 27/4, đoàn lên được chuyến bay về Quảng Châu (Trung Quốc), từ đó về Hà Nội. "Đặt chân được xuống sân bay Nội Bài thì tôi mới dám tin là mình an toàn trở về", một thành viên trong đoàn chia sẻ.
http://vnexpress.net/…/nhom-nguoi-viet-dau-tien-roi-nepal-a…