SỰ THỜ PHƯỢNG THẦN TÀI DZAMBALA
TRONG PHẬT GIÁO
(Triết lý về sự giàu có của PHẬT GIÁO Tây Tạng)
Thuở xưa, khu vực cội bồ đề thiêng, nơi Đức Phật Thích Ca thành đạo vẫn còn
hoang vắng, chuyện kể rằng Đại sư Atisha đang tản bộ trong Bồ-đề-đạo-tràng thì
gặp một ông lão sắp chết đói. Ngài Atisha rất buồn cho thảm cảnh của ông
lão; không có chút thức ăn nào để bố thí cho ông lão, nên Ngài đã cắt thịt của
mình để cho ông lão.
“Làm sao tôi có thể ăn thịt của một vị tăng?” Ông lão từ chối ăn thịt Ngài.
Đại sư Atisha nằm xuống, cảm thấy một
nỗi buồn và bất lực thì một luồng sáng trắng đột nhiên xuất hiện trước
ngài. Đó là Đức Quán Thế Âm nghìn tay, Ngài nói với Atisha, “Ta sẽ hóa thân
thành Dzambala, một vị Phật của sự giàu có để cứu khổ chúng sinh. Ta sẽ làm dịu
bớt sự nghèo khổ của họ để họ sẽ không bị phân tâm khỏi sự thực hành lòng từ.”
Ai cũng muốn có tiền! Như mọi người biết, khi một ai đó giàu, thật dễ dàng
để không ích kỷ và phát triển lòng bao dung. Bởi vậy, mục đích sùng mộ hay hành
trì theo Dzambala là để loại trừ những nỗi bất an, lo lắng về tiền bạc để không
bị phân tâm bởi sự nghèo khổ và thiếu thốn về tài chính mà tập trung cho sự trưởng
dưỡng lòng Từ Tâm, Thanh tịnh Thân Tâm và hành trì tu tập.
***********
HÌNH TƯỢNG:
Màu da vàng kim của Dzambala tượng trưng sự thịnh vượng, tăng trưởng và phát
triển: trong ngắn hạn, Ngài có thể mang đến cho chúng ta của cải vật chất và
giúp đỡ chúng ta khỏi nghèo túng, nhưng quan trọng hơn, pháp hành trì hay
lòng lòng sùng mộ Ngài có thể mang cho chúng ta sự giàu có tâm linh và phát triển
cá nhân để trở thành người hoàn thiện hơn.