Huyền Diệu? Huyền Chip? Sao mà giờ đây người ta khoái chuyện huyền ảo như vậy....
Mình đã tạm gác bút một thời gian nhưng vừa rồi có một vụ khủng hoảng truyền thông mà mình có muốn nhắm mắt làm ngơ cũng không được. Với lại có một số bạn bè hỏi ý kiến mình về vụ này. Mình thì chưa đi quá mười lăm nước, nhưng với "Châu Á là nhà" thì gần 10 năm qua cũng lăn lóc gần hết (mà không phải cưỡi ngựa xem hoa nhé, gần 10 năm chỉ tập trung vào Nam Á thôi, nhiều nước trở đi trở lại năm bảy lần, mỗi lần không ít hơn 1 tháng).
Mình "trụ" ở Nepal phần lớn thời gian (đồng thời là nhà báo có thẻ phóng viên ở đây) nên khi đọc những chương Chip chém gió về nơi này thì cứ cười bò ra... Bạn chắc có biết cái tính sòng phẳng của tụi Tây? Ngay cả vợ chồng Tây sống chung nhà còn phải có trách nhiệm share chi phí sinh hoạt hàng tháng cơ mà. Bạn có tin là cái bọn Tây balo chẳng giàu có dư dả gì (hoặc là sinh viên du học) mà có thể cho một con bé bụi đời vào ở trong cái biệt thự mà nó thuê hàng tháng 500$US miễn phí cả vài tháng trời?
Bạn nói về lòng tốt, sự hào hiệp, sự giúp đỡ các lữ khách?OK, nếu bạn ở vài ba ngày... nhưng ai mà có thể cưu mang bạn cả vài ba tháng? Bọn du lịch bụi vì không có tiền nên rất bựa và tủn mủn từng đồng từng cắc. Em gái kia không có tiền, không có gì hết thì phải có cái gì để đánh đổi cho miếng ăn, chổ ngủ... không ai cho không ai bao giờ (nhất là với dân Tây du lịch bụi). Có bác chống chế là "vậy các cô gái du lịch bụi đều hư hỏng cả à?" Xin thưa rằng người ta du lịch bụi với minimum budget chứ không phải đi với cái túi rỗng. Chắc chắn là không phải tất cả các cô gái du lịch bụi đều hư hỏng, nhưng xác suất là rất cao với những ai thường xuyên lăn lóc với bọn bựa, hút chích, quan hệ tình dục dễ dãi...xác suất càng cao với các cô không có tiền...
Về chuyện tai nạn giao thông ở Nepal. Đường xá ở đây rất tệ , nhất là thủ đô Kathmandu do không được làm mới hoặc tu sửa suốt 10 năm nội chiến (1997-2007). Chẳng ai có thể phóng xe máy lên đến tốc độ 100km/h cả.
Mình từng dùng hầu hết các loại xe moto có ở đây từ 125cc đến 500cc để mò đến từng ngóc ngách của Nepal. Cũng chẳng có xe máy nào hiệu Engine ở tất cả các nước Nam Á. Tai nạn giao thông bằng xe máy là chuyện không xảy ra mỗi ngày ở Nepal nên là tin HOT cho báo chí, nhất là khi có "người nước ngoài". Bạn xem thử bài báo sau nhé:
Như thế nếu CHIP bị tai nạn gãy ống đồng thì chắc chắn báo chí ở Nepal đã có đề tài HOT cả tháng rồi! Suốt cả năm 2010 , mình chưa bao giờ nghe có tin gì bất cứ tai nạn xe máy có người nước ngoài cả, nhất là người Việt. Người Việt sống ở Kathmandu Nepal có thể đếm trên đầu ngón tay, Cục Thông Tin và Cục Di trú đều quen biết mình nên nếu có chuyện gì liên quan đến người Việt thì mình đã được biết. Mà cũng đơn giản. Chỉ cần chụp Xquang chỗ ống đồng của CHIP bị gãy là sẽ biết ngay mà. Cái xương gãy chứ có phải cục bột đâu mà nhồi một cái là mất hết dấu vết.
Những chuyện chém gió thế này thì không phải một mình CHIP , trước đây có cả Huyền Diệu. Cũng viết sách chém gió về Lumbini -Nepal nhưng do không ai có thông tin nên không bị lật mặt. gần đây hơn có một cô gái (lại cũng con gái đi bụi) chém gió là đạp xe vòng quanh thế giới (cưỡi máy bay từ nước này sang nước kia rồi đạp xe vòng vòng rồi cưỡi máy bay đi tiếp). Cô nàng có một blog viết theo giọng Tưng Tưng. Cũng quảng bá cách trốn vé tham quan, lừa lọc dân địa phương để ăn nhờ ở đậu hàng tháng trời. Tệ nhất là chém gió về tôn giáo tín ngưỡng địa phương, những chuyện mà cô ta chẳng biết tý gì (vì chỉ cưỡi xe đạp xem hoa và luôn trốn vé chui nhủi nên làm sao có thể tiếp cận một cách đàng hoàng với các nguồn thông tin đáng tin cậy). Đáng phẫn nộ nhất là cô này bôi bác rằng Kumari (Living Goddess, hóa thân của nữ thần tối cao Durga của đạo Hindu, nữ thần sống hộ mệnh cho nước Nepal) là một "con đĩ trong đền" (temple prostitute) là một dụng cụ tình dục dành cho các thầy tu Hindu. Bôi bác đến thế là cùng!
Có nhiều bác mang danh trí thức, thậm chí còn mang cả "tuổi già lú lẫn" ra để bảo chứng cho niềm tin mù quáng.Xin mượn lời của Lý Phong trong loạt bài lật mặt Huyền Diệu, lời này cũng đúng với trường hợp Huyền Chip:
Sau đây là bài viết rất cặn kẽ của một bạn bên webtretho về vụ Huyền Chip, mời các bác nghiên cứu.
Phú Nepal
Đầu tháng 10/2013
Về Huyền Diệu xin xem lại loạt bài sau:
***********
Harukasu -http://www.webtretho.com/forum/wttshowpost.php?p=30641758&postcount=4016
Mình đã tạm gác bút một thời gian nhưng vừa rồi có một vụ khủng hoảng truyền thông mà mình có muốn nhắm mắt làm ngơ cũng không được. Với lại có một số bạn bè hỏi ý kiến mình về vụ này. Mình thì chưa đi quá mười lăm nước, nhưng với "Châu Á là nhà" thì gần 10 năm qua cũng lăn lóc gần hết (mà không phải cưỡi ngựa xem hoa nhé, gần 10 năm chỉ tập trung vào Nam Á thôi, nhiều nước trở đi trở lại năm bảy lần, mỗi lần không ít hơn 1 tháng).
Mình "trụ" ở Nepal phần lớn thời gian (đồng thời là nhà báo có thẻ phóng viên ở đây) nên khi đọc những chương Chip chém gió về nơi này thì cứ cười bò ra... Bạn chắc có biết cái tính sòng phẳng của tụi Tây? Ngay cả vợ chồng Tây sống chung nhà còn phải có trách nhiệm share chi phí sinh hoạt hàng tháng cơ mà. Bạn có tin là cái bọn Tây balo chẳng giàu có dư dả gì (hoặc là sinh viên du học) mà có thể cho một con bé bụi đời vào ở trong cái biệt thự mà nó thuê hàng tháng 500$US miễn phí cả vài tháng trời?
Cái nhà như CHIP tả trong sách tiền thuê phải đến 500USD/tháng. Liệu một thằng bụi đời có cho một cô bụi đời ở miễn phí vài tháng? |
Về chuyện tai nạn giao thông ở Nepal. Đường xá ở đây rất tệ , nhất là thủ đô Kathmandu do không được làm mới hoặc tu sửa suốt 10 năm nội chiến (1997-2007). Chẳng ai có thể phóng xe máy lên đến tốc độ 100km/h cả.
Mình từng dùng hầu hết các loại xe moto có ở đây từ 125cc đến 500cc để mò đến từng ngóc ngách của Nepal. Cũng chẳng có xe máy nào hiệu Engine ở tất cả các nước Nam Á. Tai nạn giao thông bằng xe máy là chuyện không xảy ra mỗi ngày ở Nepal nên là tin HOT cho báo chí, nhất là khi có "người nước ngoài". Bạn xem thử bài báo sau nhé:
Như thế nếu CHIP bị tai nạn gãy ống đồng thì chắc chắn báo chí ở Nepal đã có đề tài HOT cả tháng rồi! Suốt cả năm 2010 , mình chưa bao giờ nghe có tin gì bất cứ tai nạn xe máy có người nước ngoài cả, nhất là người Việt. Người Việt sống ở Kathmandu Nepal có thể đếm trên đầu ngón tay, Cục Thông Tin và Cục Di trú đều quen biết mình nên nếu có chuyện gì liên quan đến người Việt thì mình đã được biết. Mà cũng đơn giản. Chỉ cần chụp Xquang chỗ ống đồng của CHIP bị gãy là sẽ biết ngay mà. Cái xương gãy chứ có phải cục bột đâu mà nhồi một cái là mất hết dấu vết.
Những chuyện chém gió thế này thì không phải một mình CHIP , trước đây có cả Huyền Diệu. Cũng viết sách chém gió về Lumbini -Nepal nhưng do không ai có thông tin nên không bị lật mặt. gần đây hơn có một cô gái (lại cũng con gái đi bụi) chém gió là đạp xe vòng quanh thế giới (cưỡi máy bay từ nước này sang nước kia rồi đạp xe vòng vòng rồi cưỡi máy bay đi tiếp). Cô nàng có một blog viết theo giọng Tưng Tưng. Cũng quảng bá cách trốn vé tham quan, lừa lọc dân địa phương để ăn nhờ ở đậu hàng tháng trời. Tệ nhất là chém gió về tôn giáo tín ngưỡng địa phương, những chuyện mà cô ta chẳng biết tý gì (vì chỉ cưỡi xe đạp xem hoa và luôn trốn vé chui nhủi nên làm sao có thể tiếp cận một cách đàng hoàng với các nguồn thông tin đáng tin cậy). Đáng phẫn nộ nhất là cô này bôi bác rằng Kumari (Living Goddess, hóa thân của nữ thần tối cao Durga của đạo Hindu, nữ thần sống hộ mệnh cho nước Nepal) là một "con đĩ trong đền" (temple prostitute) là một dụng cụ tình dục dành cho các thầy tu Hindu. Bôi bác đến thế là cùng!
Có nhiều bác mang danh trí thức, thậm chí còn mang cả "tuổi già lú lẫn" ra để bảo chứng cho niềm tin mù quáng.Xin mượn lời của Lý Phong trong loạt bài lật mặt Huyền Diệu, lời này cũng đúng với trường hợp Huyền Chip:
"Tất cả những người viết về Huyền Diệu đã cố tình bỏ qua một nguyên tắc
tối thượng của nghề báo: kiểm tra độ xác thực của nguồn tin. Họ nhắm mắt
nghe theo và lặp lại tất cả những lời kể hư cấu hoang đường của Huyền Diệu
một cách khoái trá, rồi lại dắt dẫn dư luận và Phật tử chạy theo một cách
mù quáng bất chấp hậu quả.
Tại sao họ làm vậy?"
Mình phải post entry này vì muốn các bác mù quáng ủng hộ cho CHIP hãy xem xét cẩn thận trước khi ra mặt bênh vực. Sự dối trá nhỏ không được ngăn chặn sẽ dẫn tới sự dối trá lớn hơn như một cục tuyết vô hại có thể tạo ra một cơn tuyết lở. Nếu ngay từ đầu, những kẻ có lương tâm không tung hô Huyền Diệu, không tạo điều kiện cho Huyền Diệu xuất bản cuốn "Khi Hồng hạc bay về" thì đã không có hàng ngàn người mắc bẫy quyên góp tiền cho tên sư giả này.Sau đây là bài viết rất cặn kẽ của một bạn bên webtretho về vụ Huyền Chip, mời các bác nghiên cứu.
Phú Nepal
Đầu tháng 10/2013
Về Huyền Diệu xin xem lại loạt bài sau:
THÍCH HUYỀN DIỆU – CHÂN TƯỚNG VÀ SỰ THẬT : TRÒ HỀ TRUYỀN THÔNG: 1 , 2 , 3, 4
***********
Harukasu -http://www.webtretho.com/forum/wttshowpost.php?p=30641758&postcount=4016
20 tuổi, 700 USD và đi khắp thế gian
Gửi bạn Chíp, thật ra thì tôi muốn gọi bạn là “CHEAP & CHEAT” nhiều hơn vì tôi thấy nó xứng với bạn, nhưng thôi, tôi cần phải hạn chế việc sa đà vào chỉ trích cá nhân để tránh bị xoá bài và khoá nick vì tôi còn muốn đứng bên cạnh những người chị, người bạn trong topic này lâu dài.
Tôi biết viết lá thư này cho bạn chắc sẽ nhận thêm một đống gạch đá từ bạn, fans và những người ủng hộ bạn nhưng tôi vẫn muốn cho bạn biết, tôi nghĩ gì về bạn.
Tôi chưa bao giờ và cũng không muốn quan tâm đến bạn, nhưng những ngày gần đây, những người bạn của tôi, những người tôi yêu quý đang bị bạn lợi dụng và lôi kéo vào một cuộc khủng hoảng truyền thông mà sức tàn phá của nó có thể khiến họ mất đi sự tôn trọng, quý mến của những người xung quanh. Tôi không đổ lỗi hoàn toàn cho bạn vì chính bản thân họ lựa chọn đứng ở bên chiến tuyến của bạn, nhưng cái mà tôi trách bạn đó là sự ngoan cố của bạn khiến cho những người trót tin bạn mà bảo vệ bạn để rồi sa đà vào vũng lầy này mà lẽ ra, chỉ cần một động thái tích cực của bạn, tất cả chúng ta không phải phí công, tốn sức tranh luận với nhau như bây giờ.
Một cô bé chưa được 20 tuổi, dám mơ ước và thực hiện ước mơ đi ra thế giới, mở rộng tầm mắt và trải nghiệm những vùng đất mới. Bạm chỉ cần làm được như thế cũng đã đủ để mọi người yêu quý bạn rồi. Chúng tôi cũng không quan tâm đến chuyện bạn đi bằng 700USD hoặc 7,000USD, bạn đi bằng tiền của bạn hay được người khác hỗ trợ, vì dù bạn đi bằng gì thì kết quả vẫn cứ là “bạn đã đi, bạn đã trải nghiệm, bạn đã có những chuyến đi đáng nhớ trong cuộc đời của bạn”, đó là kết quả tuyệt vời nhất cho chính bản thân bạn. Nếu chỉ dừng ở đó, chúng tôi vẫn sẽ yêu quý bạn, hoặc ít nhất cũng sẽ không “ghét” bạn, “tẩy chay” bạn giống như bây giờ.
Nhưng bạn không dừng ở đó, bạn muốn viết sách về chuyến đi của bạn. Ừ, nếu chỉ đơn giản là viết về những gì bạn đã đi, bạn đã trải nghiệm thực sự, điều đó thật là đáng quý. Chúng tôi vẫn sẽ yêu quý bạn vì có phải phượt thủ Việt Nam nào cũng xuất bản sách về những chuyến đi của mình như bạn đâu. Bạn là một bạn trẻ dám nghĩ, dám làm. Nhóm bạn của tôi đầy người là phượt thủ, họ tham gia diễn đàn, họ viết blog chia sẻ về những chuyến đi của họ thường xuyên, chỉ dẫn cho các bạn trẻ, những người chưa có kinh nghiệm du lịch về những vùng đất mà họ đã đi qua, những điểm đến cần được khám phá, những câu chuyện mà họ đã gặp, những nền văn minh, văn hoá, lối sống, cách cư xử, những hành vi cần phải hạn chế, những rủi ro cần được cảnh báo, … Họ không viết sách vì họ du lịch là để trải nghiệm, như một niềm đam mê trong cuộc sống. Họ còn phải đi làm, họ du lịch trong thời gian rảnh, họ viết blog như một đam mê chia sẻ và như một người trải nghiệm muốn mang lại những điều mới mẻ cho những người có hứng thú muốn biết. Vậy thôi, và tôi yêu quý họ biết nhường nào vì những hành động không vụ lợi đó.
Đừng vội bắt bẻ tôi rằng bạn cũng du lịch vì đam mê, vì dũng cảm, và bạn không “vụ lợi”. Tôi biết, bạn đi du lịch vì bạn yêu thích làm việc đó trước đã, nhưng bạn đã dùng chính chuyến đi của bạn để mang về lợi ích kinh tế cho mình. Nút thắt của câu chuyện mới bắt đầu từ đây, bởi vì chúng tôi phát hiện những gì bạn viết là “không đúng với sự thật”, “có tính chất hư cấu”, thậm chí là tính chân thật về những chuyến đi của bạn, liệu có đi qua đủ 25 nước không, liệu có thật sự đi chỉ với 700USD không, có thật sự đi làm để kiếm tiền trang trải cho chuyến đi hay không. Những gì không đúng sự thật, những chi tiết nào có tính chất hư cấu, mọi người đã chỉ ra cho bạn và ekip của bạn biết rõ hết rồi, tôi chẳng muốn nhắc lại làm gì nữa vì tôi tin hơn ai hết, các bạn hiểu rõ đâu là sự thật, vấn đề là các bạn có thừa nhận với công chúng, với độc giả hay không mà thôi.
Ở đây, tôi muốn bàn về thái độ, phản ứng của bạn đối với công chúng, với độc giả chúng tôi. Bạn biết không, ngay từ đầu khi tập 1 của bạn ra mắt công chúng, tôi và các bạn tôi, một nhóm làm truyền thông, marketing và cầm bút hay chơi chung với nhau cũng đã phát hiện những điểm “viển vông” trong quyển sách của bạn. Thế nhưng phản ứng của chúng tôi là gì, cười xoà vì lối hành văn ngây ngô, non nớt, cách kể chuyện tủn mủn, vụn vặt, toàn bộ cái gọi là “nhật ký hành trình” chẳng truyền tải được một thông điệp nào cần thiết đến cho độc giả. Xin lỗi bạn, cái mà được gọi là “thông điệp” từ cuốn sách của bạn cũng là nhờ các bạn truyền thông tự đọc, tự gán rồi sau đó PR lên các kênh truyền thông những cái “thông điệp” rất ư là “thời thượng, khẩu hiệu” dành cho giới trẻ để bạn và ekip bán được sách mà thôi. Nhưng chúng tôi cũng chẳng phản đối bạn, đơn giản vì chúng tôi nghĩ, bạn còn trẻ lắm, bạn lần đầu cầm bút kể lại câu chuyện của mình khó tránh khỏi những phần thậm xưng, tưởng tượng và tự sướng cho bản thân mình như những gì mà tuổi trẻ hiếu thắng hay làm. Vì thế, chúng tôi cho rằng nếu bạn cứ tiếp tục đi, trải nghiệm, bạn sẽ lớn lên và sẽ không hành động ngô nghê như vậy nữa.
Nhưng chúng tôi đã sai lầm rồi. Bạn tiếp tục ra tập 2, chúng tôi cũng không ai lên án bạn, và tôi biết rất nhiều người như chúng tôi. Chúng tôi trong lúc trà dư tửu hậu thỉnh thoảng lôi những chi tiết thậm xưng, hư cấu vớ vẩn trong quyển sách của bạn ra để làm chủ đề, xem như một cách thư giãn của những người ngoài cuộc. Bạn thấy đấy, chúng tôi ngay từ đầu chẳng ai muốn dồn bạn vào đường cùng, truy đuổi bạn đến tận cùng, mà tôi tin rằng những chú, bác, anh, chị, bạn bè ở đây cũng vậy, nếu như, vâng, nếu như bạn và ekip của bạn đừng làm “trò lố”. Các bạn sử dụng truyền thông để đánh bóng tên tuổi, tung hô bạn lên như một tượng đài dành cho giới trẻ chỉ nhằm mục đích bán được sách, bán được thật nhiều, làm bệ phóng cho những tập tiếp theo nếu bịt mắt trót lọt được một cộng đồng cả tin và đang thiếu khát những yếu tố mới mẻ, truyền cảm hứng về mặt tinh thần để vượt qua cơn khủng hoảng kinh tế trầm trọng liên tục kéo dài. Khi người ta bị trói buộc bởi cơm áo gạo tiền, khi người ta bức bối muốn thoát ly những áp lực về mặt kinh tế, “liều thuốc tinh thần về sự bứt phá, vượt lên chính mình, ra đi tìm đến những chân trời mới bằng một số tiền ít ỏi” như một liệu pháp hữu hiệu để tạo ra sự ảo tưởng về năng lực của con người. Tôi nghĩ, trường hợp của bạn đang được truyền thông lợi dụng để làm điều đó vì lợi ích kinh tế và vì những lợi ích khác. Bạn bán được sách, tốt thôi. Tốt hơn nữa, bạn là tấm gương để giới trẻ noi theo bạn, bạn sẽ được nhét vào đâu đó một suất học bổng, đi học về xong bạn sẽ nằm trong cơ cấu triển vọng để xây dựng cán bộ nòng cốt, rồi bạn sẽ “rũ bùn đứng dậy sáng loà” trở thành một trong những đại biểu của Đoàn Thanh Niên, Đảng Cộng sản rồi đứng trong hàng ngũ những nhà lãnh đạo tương lai. Với một cô gái trẻ, một con đường được vạch ra như vậy có sức hấp dẫn không thể chối từ. Hoặc cho dù không có những lợi ích gì khác ngoài việc bán được sách thì chỉ số tiền bán sách không cũng đủ mang lại cho bạn rất nhiều lợi ích rồi. Do vậy cũng dễ hiểu nếu bạn bị mê hoặc. Do vậy, bạn tô vẽ, trang điểm cho các chuyến đi của bạn thêm phần hấp dẫn, ly kỳ để hấp dẫn người đọc hơn, bán được nhiều sách hơn. Và đó là sai lầm.
Chúng tôi thấy thương bạn vì bạn còn trẻ quá, chắc không ai tận tâm nói với bạn rằng:
- Đã là thể loại “Nhật ký hành trình” thì bạn cần tôn trọng sự thật. Độc giả mua sách của bạn là muốn nghe những câu chuyện, những kinh nghiệm thật mà bạn đã trải nghiệm trên đường đi của mình. Vì vậy, bất cứ một sự hư cấu, tưởng tượng nào được tô vẽ để làm sai lệch bản chất của sự thật là không được chấp nhận. Bởi vì nếu muốn nghe chuyện tưởng tượng, nếu muốn đọc những tình tiết hư cấu, chúng tôi sẽ đọc thể loại sách khác mà không phải là “Nhật ký hành trình”
- Nếu bạn muốn viết sách để chia sẻ kinh nghiệm với những bạn trẻ đam mê du lịch, thích trải nghiệm, bạn nên viết những điều tôi đã nói ở trên: về những vùng đất mà họ đã đi qua, những điểm đến cần được khám phá, những câu chuyện mà họ đã gặp, những nền văn minh, văn hoá, lối sống, cách cư xử, những hành vi cần phải hạn chế, những rủi ro cần được cảnh báo, .. Mọi người sẽ trân trọng bạn hơn và thấy học hỏi được nhiều từ bạn hơn mà không phải xem những câu chuyện bạn kể như một chuyện cổ tích tự sướng, như một tiểu thuyết ngôn tình sặc mùi YY.
- Nếu bạn háo danh và nghĩ rằng bạn sẽ nổi tiếng, sẽ được người khác tôn vinh như thần tượng qua quyển sách nhiều hư cấu của bạn thì e rằng bạn sai lầm rồi. Tượng đài được xây bằng bùn thì cũng sẽ rã theo thời gian thôi.
Rồi tôi biết người cô mà tôi từng yêu quý thời còn mài mông ở trường đại học được bạn mời ra giới thiệu sách, rồi bạn của tôi làm bên nhà xuất bản gọi điện khóc ròng vì không chịu nổi áp lực của những anti-fan của bạn khi phải đối mặt với những lời chỉ trích về quyển sách của bạn. Tôi bất ngờ nhận ra rằng quyển sách của bạn và cái cách bạn đối mặt với dư luận đã gây ra một cuộc khủng hoảng truyền thông tồi tệ. Bạn trẻ ạ, ai cũng thấy bạn chỉ là một cô gái trẻ. Nếu bạn nói với chúng tôi rằng, bạn đã có những sai lầm, chúng tôi sẽ thông cảm với bạn. Chẳng sao cả, tuổi trẻ ai cũng có những lúc sai lầm, ai cũng có một thời bồng bột, nông nổi, háo danh, thích được nổi tiếng, thích được ngưỡng mộ. Có sao đâu, câu chuyện rồi sẽ lắng xuống nếu độc giả, công chúng còn thương bạn. Ai lại nỡ đi chỉ trích đay nghiến mãi một cô gái trẻ dám làm những gì mình mơ ước, đã mắc phải sai lầm và nói lời xin lỗi. Tôi tin không ai ở đây muốn như cậy. Bạn có nhớ HTL không? Những gì bạn ấy làm theo tôi còn đáng lên án và tẩy chay hơn bạn gấp nhiều lần nhưng dư luận rồi cũng sẽ buông tha các bạn vì những sai lầm tuổi trẻ đó. Bạn có nhiều cái để được yêu, để được bao dung và tha thứ hơn cô gái đó nhiều lắm. Vậy vì sao bạn không có cái dũng khí đối mặt với chuyện đã làm và nói câu xin lỗi? Có phải dễ dàng hơn cho bạn và những người nổi tiếng, đang mang danh dự cả đời, cống hiến cả đời của họ ra để đảm bảo cho bạn hay không?
Cái cách mà bạn và ekip của bạn đang làm với chính những người độc giả của mình khiến bạn trở nên thấy “ghét” trong mắt của mọi người nhiều hơn, để đỉnh điểm là dấy lên làn sóng phản đối bạn trên diện rộng. Bạn đã bao giờ thấy một chủ đề nào mà được sự đồng lòng, thống nhất quan điểm của cả nam và nữ, cả bắc và nam, cả già lẫn trẻ đến thế chưa? Bạn đã bao giờ tự hỏi vì sao mình trở thành tâm bão, tên tuổi và cuốn sách của mình trở thành từ khoá gắn liền với những thuộc tính “giả dối”, “không trung thực”, … trên các công cụ tìm kiếm chưa? Bạn đã bao giờ tự hỏi bạn có muốn những thuộc tính đó đi theo bạn cả đời hay không?
Tôi cảm thấy phẫn nộ vì sự hèn nhát của bạn. Bạn không muốn đánh mất vầng hào quang đã lỡ được khoác lên người, bạn không dám thừa nhận sự dối trá, thiếu trung thực của bạn. Bạn không muốn đền bù bất cứ thiệt hại kinh tế nào cho bên đối tác vì câu chuyện là sản phẩm của trí tưởng tượng của bạn. Vì vậy, bạn khăng khăng cố chấp với những gì mình đã viết, dù biết rằng không thật. Vì vậy, một số người đã lỡ bênh vực, bảo vệ bạn phải tiếp tục theo lao vì không nỡ để bạn một mình đứng nơi đầu sóng ngọn gió và vì đã lỡ tin bạn ngay cả khi họ chưa được biết nhiều về bạn. Hài, tác hại của truyền thông là vậy đó. Cô giáo của mình cũng mỏi mệt rồi. Bạn của tôi cũng mỏi mệt vì cứ mỗi ngày phải nghĩ ra chiêu trò truyền thông nhằm đối phó với các làn sóng dư luận đòi hỏi sự thật về cuốn sách của bạn. Nhưng tôi muốn nói với bạn và Ekip của bạn rằng, sự việc hôm nay sẽ qua đi, chỉ là bạn còn cả một chặng đường dài phía trước, bạn muốn sống trong mặt mọi người như thế nào?
Những blogger đang ủng hộ bạn, họ lôi CV của người đứng ra kiện bạn để dè bỉu, chê bai, để nói rằng người có CV như vậy không xứng đáng được học bổng Fullbright è Nếu người đó không đủ năng lực đạt học bổng Fullbright thì bạn không có tư cách lên án, kiện bạn? Bạn biết không, những người này đang làm hại bạn chứ không phải đứng về phía bạn đâu. Đừng lầm tưởng nhá. Họ vừa có cơ hội dìm hàng một người giỏi hơn họ (Người đó được lĩnh học bổng Fullbright nhưng họ thì phải nhờ chạy chọt mới xin được 1 cái học bổng), họ vừa làm cho bạn xấu đi và trở nên đáng ghét trong mắt mọi người vì cho rằng bạn đã sai, đã không thành khẩn nhận lỗi còn thuê người khóc mướn.
Những nhà báo đã viết bài bênh vực bạn, đang chửi một cộng đồng mạng rằng “đàn ông không bằng con chó” khi vây quanh rủa xả một đứa con gái bé bỏng như bạn. Lại là một thùng dầu hoả đổ vào đám lửa đang hừng hực cháy với sự phẫn nộ. Bài báo đó bịt được miệng một cộng đồng các anh nam vì không muốn bị mang tiếng chấp với đàn bà, bắt nạt phụ nữ thân cô, thế cô dù chúng tôi biết rằng bạn cũng chẳng yếu đuối hiền lành gì, bạn cũng chẳng đơn độc trong cuộc chiến này. Thế nhưng, một cộng đồng khác, trong đó có tôi và các người bạn của tôi, lẽ ra ngay từ đầu không nhảy vào cuộc vì cho rằng chỉ là sai lầm bốc đồng của bạn rồi chợt nhận ra rằng cách hành xử như vậy là “sự lừa gạt được lên kế hoạch và thực hiện một cách hệ thống” của cả 1 ekip muốn trục lợi. Chúng tôi muốn bạn và ekip truyền thông của bạn nên tôn trọng quyền làm độc giả, quyền làm người tiêu dùng của chúng tôi. Chúng tôi muốn bạn và ekip trục lợi của bạn biết rằng các bạn không che mắt, bịt tai và bịt miệng được cả một cộng đồng. Vậy là bài báo đó cũng đang hại bạn vì làm dấy lên làn sóng phẫn nộ với bạn mạnh mẽ hơn.
Những fans cuồng của bạn viết bài giải thích, thanh minh, biện hộ cho bạn khắp các diễn đàn, blog, facebook. Ôi, họ đang hại bạn đấy. Vì càng nói nhiều càng lộ ra nhiều sơ hở, mâu thuẫn thể hiện sự dối trá, thiếu trung thực của bạn mà thôi. Kẻ làm hại bạn không phải chúng tôi, kẻ làm bạn xấu đi trong mắt cộng đồng không phải chúng tôi mà chính là những người đang đứng trong hàng ngũ của bạn đấy. Hãy dừng lại trước khi quá muộn. Đừng đẩy mọi việc đi quá xa để còn được thương yêu và tha thứ.
Và đây là viết cho người Thầy và người bạn của tôi,
Con rất ngưỡng mộ và yêu quý cô và chưa bao giờ thay đổi tình cảm đó, ngay cả sau chuyện này vì con tin là cô vô tình vướng phải mà thôi. Nhưng con muốn cô biết rằng, con tham gia vào cuộc tranh luận này không phải để chống đối cô mà chỉ muốn cô biết: con ủng hộ các bạn trẻ dám nghĩ, dám làm như cô luôn làm đối với mỗi sinh viên của mình. Con cũng sẽ khuyến khích con trai của con sau này dám ước mơ và dám thực hiện như vậy, nhưng con sẽ không cho con trai con đọc sách của Chíp và hành động như Chíp. Con sẽ chuẩn bị cho con trai con một hành trang kinh tế và kinh nghiệm đủ để trải nghiệm và học hỏi trong những chuyến đi của mình vì con là một người làm mẹ. Con không cần con trai con chỉ cầm trong túi 700USD, cứ đi và ước mơ sẽ có những nhà triệu phú, tỉ phú sẵn lòng giúp đỡ vì con biết, xác suất để con - ở ngay tại nước VN của mình, dùng chính ngôn ngữ của mình, có mối quan hệ cũng kha khá rộng – gặp được 1 triệu phú, tỉ phú Việt Nam còn khó hơn là trúng số thì lấy đâu ra trường hợp đi đến một đất nước xa lạ mà vẫn cứ gặp được triệu phú, tỉ phú như gặp thường dân. Chưa kể là còn gặp gỡ và quen biết với trùm buôn cần sa, những phần tử mafia máu mặt. Con sợ lắm, con không muốn cho con trai con có những trải nghiệm như vậy, cho dù có được người ta bao ăn ở miễn phí vì biết đâu nó lại sa ngã thì sao. Thế nên con cứ chuẩn bị tiền vừa đủ cho con trai con đi cũng được. Con cũng không khuyến khích con trai con học những gì Chíp đã làm và đã viết trong cuốn sách của mình vì con không muốn con trai mình trốn vé, làm giả thẻ, ăn cắp … vì những hành vi đó là không tốt dù ai đó sẽ nói với con rằng đó là hành vi thích khám phá của tuổi trẻ. Xin thưa với những người đang dùng lý lẽ “khám phá” để biện minh cho các hành vi sai trái đó, các bạn liệu có thật sự mong muốn con cái của mình sau này sẽ “khám phá” như vậy hay không? Hay các bạn đang dạy con của mình rằng không được nói dối, không được ăn cắp, … Các bạn ơi, cái đáng sợ đó là những hành vi sai trái không bị lên án, phê phán, được cộng đồng chấp nhận để rồi dần dần được xem như là một hành vi thông thường. Các bạn có nói chuyện với các bé gái tuổi teen để nghe ước mong của các con là “được đẹp như chị NT”, “đẹp thì mới giàu”, “không cần làm gì cũng có tiền, chỉ cần có bạn trai giàu là được”, các bạn sẽ giật mình vì một hệ tư tưởng mới được thiết lập trong suy nghĩ của thế hệ trẻ, một hậu quả tồi tệ của việc bị truyền thông tiêm nhiễm, đầu độc và cộng đồng bàng quan, không thèm lên tiếng. Thế đấy, nên nếu cô và bạn có mỉa mai con rằng con thật cổ hủ, con là ếch ngồi đáy giếng, con bảo thủ không chấp nhận cái mới, những nhân tố như con làm trì hoãn sự phát triển của nhân loại, … con cũng đành chịu vì con là một người mẹ. Vì con là mẹ, nên con muốn bảo vệ con của mình khỏi những sự đầu độc tư tưởng sai trái của truyền thông, của những người vô trách nhiệm với ngòi bút của mình như Chíp.
Cuối cùng là gửi các bạn của tôi, gọi là các bạn dù có thể có người sẽ lớn hơn tôi, bằng tôi hoặc nhỏ hơn tôi. Không quan trọng, tôi đứng cùng một bên với các bạn, tôi muốn sát cánh cùng các bạn để bảo vệ con em của chúng ta.
Các bạn hãy kiên trì để bảo vệ quan điểm của mình đến cùng các bạn nhé. Chiêu trò truyền thông sắp tới của “phe kia” có thể sẽ là:
- Tiếp tục công kích Mr. Thịnh để đi đến kết luận, bạn không đủ tư cách để kiện Chíp. Hoặc đả kích bạn, dẫn dắt bạn vào việc phát ngôn những điều nhạy cảm, làm chứng cứ buộc tội bạn để làm điều kiện trao đổi. Vậy thì bạn Thịnh hãy cứ im lặng. hãy để Facebook của bạn, diễn đàn cho chúng tôi. Chúng tôi sẽ bảo vệ bạn trước những kẻ công kích. Chúng chửi bạn, bạn đừng chửi lại. Chúng tôi sẽ làm điều đó thay bạn. Bạn cần giữ bạn cho “sạch” để tránh bị nắm thóp cho bất kỳ một nguy cơ bị cáo buộc nào. Chiêu này hay bị dùng lắm đấy nhé. Nhớ kỹ, giữ mình cho sạch. Sẽ có rất nhiều khả năng bạn sẽ bị vu vạ, bị kiện vì một lý do vớ vẩn nào đấy.
- Tiếp tục quấy rối diễn đàn để các topic bị đóng, bị khoá và bị xoá. Cái này các bạn của tôi ở đây quá rành rồi. Tôi yêu các bạn ở sự luôn tỉnh táo và thận trọng đó
- Làm loãng đội hình: Các bạn sẽ thấy đội ngũ của mình đột nhiên gia tăng, sẽ có vô số người nhảy vào ủng hộ một cách hăng hái rồi sau đó dần dần bàn ra, làm nhụt nhuệ khí, đánh bại ý chí chiến đấu của chúng ta. Sẽ có những thành viên bị lung lạc vì nghĩ “những người đó nhiệt tình hăng hái đến thế mà cũng bỏ cuộc rồi, mình theo có làm được gì”. Vì vậy, các bạn của tôi ơi, giữ vững đội hình nhé. Chỉ cần quyết tâm không để chúng nó đầu độc con em mình, hãy hành động vì con em chúng ta.
- Một số bác lớn sẽ ra mặt bảo vệ: cái này hơi mệt nghen nếu thực sự em nó được cơ cấu một vị trí nào đó trong đội ngũ cán bộ lãnh đạo trẻ.
- Một số sự việc lùm xùm nào đó sẽ được khui ra nhằm đánh lạc hướng quan tâm của dư luận: mình cứ kiên trì bám sát topic nha các bạn.
Thân ái và chào quyết thắng. Hehe